TT – Trong một bài viết về Chim Trắng, Thanh Thảo đã viết: “Có thể nói, Chim Trắng thuộc số không nhiều những nhà thơ toàn tòng tự nguyện dâng hiến trọn mình cho thơ, không toan tính, không màng danh lợi và ân thưởng”. Đó là lời nhận xét sâu sắc và chân tình mà Thanh Thảo dành cho người bạn thơ của mình – người mới đây thôi vừa để lại lời chào ngọn gió, nhẹ nhàng mà đầy quyến luyến cõi người…
Những vần thơ gửi lại
Nhưng Chim Trắng không cô độc. Khi ngồi đọc lại những bài thơ của ông, tôi đã nhớ đến biết bao cuộc đời khác, bao thân phận khác, trước ông, cùng ông, bên ông: Xuân Sách, Chu Hoạch, Trần Vũ Mai, Phạm Phú Hải, Vũ Hữu Định,Thảo Phương, Nguyễn Lương Ngọc… Những bậc tài hoa đã nhận về mình bao buồn khổ, dằn vặt, lo âu, để đem cho chúng ta những vần thơ đẹp đẽ, trĩu nặng ân nghĩa với đời, với người. Họ cũng chính là “những nhà thơ toàn tòng tự nguyện dâng hiến trọn mình cho thơ”.
Giữa lúc “Ai cũng như ai bận đón xuân” (Thâm Tâm), xin hãy lắng lại trước những vần thơ họ gửi lại để tỏ lòng ngưỡng vọng, để lòng ta thêm thanh sạch. Mỗi người đọc sẽ có cho riêng mình những cảm nhận, những rung động, bởi lẽ nói như Trần Huyền Trân:
Có những tình thơ như rối tơ
Đời không lời tiếng để cho vừa
Dẫu muôn dòng chữ nghìn trang giấy
Lòng bể làm sao đắp được bờ.
Ý NHI
Xuân Sách (1932 – 2008) Nụ tầm xuân Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc Làm gì có hoa nở ra xanh biếc Em lấy chồng rồi thì anh lấy vợ Nếu trời cứ xanh và hoa cứ đỏ Nụ tầm xuân cứ nở ra xanh biếc Nguyễn Lương Ngọc (1958 – 2001) Buổi sớm Buổi sớm tôi đưa con tới nhà trẻ Buổi sớm tôi và con dung dăng dung dẻ Buổi sớm tôi và con tay trong tay Trần Vũ Mai (1944 – 1991) Giữa ngày, hồ Tây Không biết hoàng hôn hay ban mai Những cây hồi nhỏ nay thành lớn Chiều đã chiều về rồi thật đấy Mệt nhọc cũng giấu khổ cũng giấu Cả đôi bàn tay hai cái kẹo Không yêu sao được anh biết lắm Bay sang bay tận hồ Trúc Bạch Vũ Hữu Định (1942 – 1981) Ngày xuân ở quán Con gái ngày xuân như mới tắm Năm nay ăn tết cùng ông quán Vẫn đi như một anh hành khất Sáng nay nghe pháo ran ngoài phố |
Chu Hoạch (1941 – 2007) Một ngày Đưa em ra bến xong anh vòng về quán nước Ngồi hết cái năm xu cũng là kịp vào ngày lao động Ở đầu cống đằng kia cách hai trăm thước Cả hai đã nói gì trong âm u bùn nước ấy Nhưng nhiều nhất là nói về những người đi trên phố Chim Trắng (1938 – 2011) Hành lang vắng Hành lang vắng ấy Em mang chi rừng cho tôi nhớ lá Chớp nhoáng Nhớ một lần em Và quên Với hành lang ấy Cũng là câu hỏi Huyền thoại chưa khúc ca ngày cũ? Khi em bước vào tuổi mười tám Thảo Phương (1949 – 2008) Dòng sông Dòng sông không trong không đục Dòng sông đang chảy lên trời Và tôi…! Thuyền trôi không người chèo lái Dòng sông – dòng đời mê mải Ta say… |
Source: Báo Tuổi Trẻ