Phái nữ ngày càng “xuống giá”?

Khi tàu Titanic sắp chìm, phụ nữ và trẻ em được ưu tiên đưa xuống xuồng cứu sinh trước. Trăm năm sau, khi du thuyền Costa Concordia bị đắm, chạy tháo thân trước nhất là ông thuyền trưởng và thuỷ thủ đoàn!

Đó là chuyện ở châu lục sản sinh ra luật “lady first” (ưu tiên phụ nữ trước), quê hương của các quý ông nổi danh “galăng như Tây”. Ở ta, không đợi đến tàu chìm, cũng thấy hình như vị thế người phụ nữ chẳng may mắn hơn chút nào…

 

Lần nọ tôi cùng đồng nghiệp đi ăn trưa, quán cơm khá đông khách, khu vực để xe kín cả chỗ. Khó khăn lắm tôi mới di chuyển được một chiếc xe, có chỗ trống để chị đồng nghiệp cho xe vào. Bạn tôi chưa kịp đưa xe vào thì một thanh niên ăn mặc trông khá trí thức, chẳng nghi ngại phi luôn xe mình vào đó, rồi điềm nhiên bước vào quán.

 

Chị bạn tôi bực mình quát lớn: “Này, chị em tôi mất nửa tiếng mới dời được mấy cái xe, để cái chỗ đó cho anh đậu xe anh à. Đàn ông gì mà kỳ vậy?”. Con người trí thức kia quắc mắt: “Có gì đâu mà kỳ, ai có cơ hội thì chớp trước thôi, ở đây đâu phải nhà chị”. Suốt bữa trưa đó, miếng ăn trở nên nhạt thếch trong miệng. Đồng nghiệp tôi bâng quơ: “Thời này người ta không còn phân biệt đâu là phái mạnh, phái yếu, coi ai cũng như ai, sống chết mặc ai”.

 

Tôi nhớ lời chia sẻ của thầy giáo dạy đại học cách đây vài năm: “Hạnh phúc nhất của người đàn ông là được lấy ghế cho vợ ngồi trong bữa cơm gia đình”. Nhưng hành động nhấc ghế cho vợ giờ đã trở nên xa lạ, hoặc nếu có cũng bị cho là “sến”, ra vẻ. Bởi lẽ phần đông đàn ông thời nay nghĩ rằng họ là trụ cột gia đình, những chuyện như nhấc ghế cho vợ ngồi là không đáng.

 

Sự thật, phụ nữ hiện tại cũng có nhiều người kiếm tiền đâu thua gì đàn ông, nhưng khi về nhà vẫn phải cơm nước đầy đủ, bảo ban con cái học hành, tròn bổn phận con ngoan dâu hiền, và không quên tu bổ nhan sắc, phẩm hạnh để níu giữ chân chồng.

 

Vừa giỏi giang công việc ngoài xã hội, vừa phải vén khéo chuyện nhà, ai cũng thấy rõ rằng đôi vai người phụ nữ bây giờ nặng gánh đâu thua nam giới. Vậy mà hôm kia, ở góc ngã tư đường, trên chiếc xe gắn máy nọ, không hiểu người vợ mắc tội gì mà người chồng xô cô xuống đường và liên tục dùng chân thô bạo đạp vào đầu vợ.

 

Cho dù thế nào thì cũng là phụ nữ, là phái yếu, cái sự “nâng hoa giữ ngọc” xem ra đã tan vào dĩ vãng mất rồi. Ngẫm lại những sự việc mình từng chứng kiến, tôi thấy buồn cho thân phận phụ nữ.

 

Phái yếu thời nay quá vất vả nhưng lại không được yêu chiều, quan tâm nhiều như trước. Phải chăng do sự bình đẳng giới mà thành? Nhưng chẳng lẽ khi hai giới ngang bằng nhau, ích lợi xã hội, tài năng như nhau, thì người đàn ông có thể cho phép mình không cần quan tâm chiều chuộng, nâng niu người vợ?

 

Hay phải chăng đàn ông đã có quá nhiều thứ để quan tâm: Công việc, bạn bè, game, bia rượu, các cuộc thi nhan sắc… những thứ làm họ choáng ngợp, thoả mãn, nên sự hiện diện của người vợ nhạt nhoà thêm? Có lẽ nào vì thế mà phái yếu đang mất giá từng ngày?

 

Theo SGTT

Source: Báo Dân Trí

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.