Tôi và anh chia tay nhau được hơn 1 năm, tôi đã gặp được người đàn ông khác yêu tôi nhưng trái tim tôi dường như băng giá. Anh vẫn rất yêu tôi và muốn tôi quay lại, nhưng…
Thời gian đầu khi nói lời chia tay anh, tôi đã suy sụp và đau khổ rất nhiều. Những đêm không ngủ và nước mắt đẫm gối khiến tôi kiệt sức. Chưa bao giờ tôi phải khóc nhiều đến thế. Đã dặn lòng không được khóc, phải mạnh mẽ lên nhưng không hiểu sao những giọt nước mắt cứ tự nhiên trào ra.
Khoảng thời gian đó dài đằng đẵng đối với tôi. Tôi đã cố quên anh và những kỉ niệm ngọt ngào, ấm áp bên nhau nhưng sao khó quá.
Tôi vô tình gặp anh trong một buổi họp của hội đồng hương nhân dịp kỉ niệm 30/4. Cái buổi đầu lạ lẫm ấy đã kéo chúng tôi lại gần nhau bởi những trò chơi tập thể thú vị. Trông anh thật hiền lành và nhút nhát. Sau cặp kính cận, đôi mắt anh thật đẹp và chan chứa yêu thương. Anh nhìn tôi cười ấm áp. Rồi chúng tôi cũng kịp trao đổi số điện thoại và nick chat để tiện liên lạc.
Anh bằng tuổi tôi nên vẫn còn rất trẻ con và ham chơi. Nhiều người cũng nói yêu người bằng tuổi thì người con gái sẽ bị thiệt thòi nhưng tôi vẫn cảm thấy anh có thể trở thành chỗ dựa cho mình. Chỉ sau 2 tháng gặp gỡ, tôi nhận lời làm bạn gái của anh.
Nhưng khi chỉ còn không đầy một tháng nữa là đến kỉ niệm 1 năm lần đầu gặp gỡ, tôi đã đòi chia tay anh bởi vì tôi không thể vượt qua được những khó khăn, thử thách trong cuộc sống.
Càng gần anh, tôi lại càng cảm thấy lo lắng, bất an, bởi tương lai sẽ không biết đi đâu về đâu khi hai đứa đều là dân tỉnh lẻ quyết tâm lập thân ở thủ đô. Công việc còn chưa ổn định và cuộc sống còn rất nhiều khó khăn.
Một điều quan trọng nữa là vì tôi và anh khác xa nhau về tính cách, khi tôi đã biết lo toan, vun vén cho tương lai thì anh vẫn còn ham thích tụ tập bạn bè, đi chơi, nhậu nhẹt. Chúng tôi chỉ có điểm chung là vẫn còn tính trẻ con, ngang ngạnh và tâm hồn lãng mạn. Đã có biết bao lần tôi hờn giận và muốn chia tay nhưng không lần nào quá một tuần.
Lần cuối cùng tôi nói chia tay khi biết anh đang phải vay nợ ngân hàng để trả một khoản nợ rất lớn, với đồng lương của anh có lẽ phải mất 5 năm mới có thể trả hết cả vốn lẫn lãi. Tôi đã rất buồn, thất vọng và quyết định chia tay.
Anh đã không cố gắng níu kéo như mọi lần mà nói tôi hãy đi tìm cho mình người đàn ông xứng đáng hơn anh, nếu không tìm được, tôi hãy quay lại tìm anh. Tôi là tất cả với anh và anh sẽ mãi đợi tôi.
Trong thời gian ấy anh vẫn nhắn tin hỏi han nhưng tôi không trả lời. Tôi đã quay lưng lại với anh nhưng trong lòng vẫn còn yêu anh. Thời gian trôi qua, một người đàn ông khác xuất hiện và ngỏ lời yêu tôi. Tôi chưa dám nhận lời vì chưa chắc chắn vào tình cảm của mình.
Còn anh, thỉnh thoảng anh vẫn qua nhà trọ của tôi, chỉ để trông thấy tôi. Đã rất nhiều lần anh nói muốn quay lại với tôi. Anh nói rằng anh rất hối hận vì đã quá vội vàng, anh ước chúng tôi có thể trở về như ngày xưa.
Anh cũng đã trở thành người đàn ông chín chắn hơn, mạnh mẽ hơn. Anh cũng từ bỏ dần những thú vui như rượu chè, tụ tập bạn bè, bài bạc…Anh nói đã tập để không nghĩ đến tôi, tập quên tôi nhưng anh không làm được.
Khi nghe anh nói tôi đã rất vui vì tôi biết tình cảm của anh là chân thành. Tôi không biết con tim mình nghĩ gì, có nên quay lại với anh không, tôi không biết mình có còn yêu anh hay đó chỉ là cảm giác trống vắng cần có người sẻ chia.
Giờ tôi không biết phải làm sao. Tôi xin anh cho tôi thời gian suy nghĩ vì tôi nghĩ mình không đủ tỉnh táo để quyết định có nên quay lại với anh hay không?
Theo Thu Minh
Hoa Học Trò
Source: Báo Dân Trí