ATX – Đó là một ngày mưa gió tơi bời, sấm chớp nổi lên ào ạt, lớp 12A1 của Tím làm quen với thầy chủ nhiệm mới.
Thầy giáo tuổi Thìn
Minh họa: Nguyễn Thanh |
Mấy tuần trước đó, nước lũ về dâng trắng đồng. Ông nội của Tím đăm chiêu nhìn mấy công ruộng vụ ba, nói với tía năm nay nước lớn cho bây coi. Dễ chừng hơn chục năm rồi nước mới lớn như vậy đó. Mà coi bộ năm Thìn sắp tới đây, nước cũng không hề kém cạnh. Không phải tự nhiên, người ta nói năm Thìn bão lụt đâu à nghen…
Nội nói linh thiệt. Nước dâng lên thấy rõ mỗi ngày. Còn năm Thìn chưa thấy tới đã thấy người tuổi Thìn từ đâu tìm đến ngay bon lớp Tím. Tím và các bạn cũng không để tâm tìm hiểu. Tự nhiên, ngay hôm đầu tiên lên lớp làm quen, thầy tự giới thiệu mình nên tụi Tím mới biết đó chớ!
Nói thiệt bụng là Tím không khoái ông thầy mới từ trường huyện chuyển về này cho lắm. Đang ngẩn ngơ nhớ cô Hạnh, theo tụi Tím từ năm lớp 10, chủ nhiệm liền tù tì hai năm, mến tay mến chân, đùng một cái cô lấy chồng rồi chuyển về thành phố. Khi thầy chủ nhiệm mới lên lớp, tụi Tím còn “làm mặt lạnh” với thầy. Đứa nào đứa nấy thờ ơ dòm thầy một cái rồi thôi.
Mà “lạnh” nhất chắc là cái mặt thấy ghét của Tím rồi. Ngay khi tiếng thầy trầm, ấm và vang cất lên át cả tiếng mưa gió bên ngoài thì cả lớp im phăng phắc.
Thầy nói thầy tên Long. Tím vọt miệng nói leo liền. Nghe tên thầy là biết ngay thầy tuổi con gì. Mấy đứa con gái ngồi đầu bàn cười lên hí hí làm Tím khoái rơn trong bụng. Nghĩ phen này chắc ông thầy mới sẽ đóng đinh cái mặt mình vào sổ bìa đen cho xem. Ai dè chỉ sau cái trố mắt hơi ngạc nhiên một chút, thầy mỉm cười rồi nhìn thẳng vào Tím, chiếu tướng:
– Em đoán đúng bon. Vậy em biết gì về con rồng nào?
Thầy hỏi bất ngờ làm Tím ấm ớ. Cả lớp Tím thì nhao nhao. Đứa thì bảo rồng giống như con rắn, đứa thì nói giống con… thằn lằn đất.
Ngay lúc Tím đang bối rối thì thầy tằng hắng rồi cất giọng tỉnh bơ:
– Thực ra, thầy muốn hỏi các em biết gì về giáo viên chủ nhiệm mới của mình, là thầy, đó thôi!
Rồi nhân đó thầy giới thiệu về mình đầy đủ và chi tiết hơn. Hôm đó thầy cũng hỏi tên từng đứa trong lớp để làm quen. Và tất nhiên Tím là người thầy mời đứng lên xưng tên tuổi đầu tiên. Vậy là Tím thua 0-1 rồi, thầy đợi đó nhe thầy!
Sau bữa lên lớp đầu tiên đó, thầy được tụi lớp Tím ưu ái gọi là “Long vương”. Tất nhiên là tụi nó chỉ dám gọi như vậy ngoài giờ lên lớp thôi. Thầy dạy môn văn, cũng “lên đồng” đầy cảm hứng, không hề kém cạnh cô Hạnh của Tím, nhưng Tím vẫn chưa “nhập tâm” được vào những giờ học của thầy. Có lẽ nỗi ấm ức bị thầy “xử quê” hôm trước vẫn còn đó. Và Tím luôn tìm cách để trả đũa thầy.
Một bữa lớp đi lao động. Trong lúc ngồi nhổ cỏ (thầy cũng ra tay rất hòa đồng cùng lớp), tụi nó vây quanh nịnh hót “Long vương” làm Tím tự dưng thấy khó chịu trong người một cách lãng xẹt. Thế là nhân lúc thấy thầy đang vô cùng thoải mái và gần gũi với lớp, Tím bắt đầu khiêu chiến:
– Thầy ơi, thầy tình nguyện làm người mẫu cho tụi con chơi game show nhe thầy – rồi không đợi thầy đồng ý, Tím quay qua nói với lớp – Mấy bạn ơi, mình đố các bạn biết áo của thầy mặc gọi là gì?
Lũ bạn hơi ngớ người ra một chút. Rồi nhỏ Thanh hét lên: Long bào, long bào chứ gì? Tím cười nhe cả hàm răng khểnh:
– Đúng rồi, thế còn nón thầy đội?
– Long mão, ha ha, đúng không thầy?
– Thế body của thầy?
– Là Long thể, ha ha, đố nữa đi!
Thầy cười – nhưng có vẻ đang tìm cách ngăn chặn làn sóng phấn khích do Tím bày ra vì không biết cô học trò nghịch ngợm này còn săm soi tới cái bộ phận nào của “Long vương” nữa đây? Tím thì thấy mình bắt đầu “hạ nốc ao” được rồi:
– Vậy, mấy bạn biết thầy đi dạy trễ giờ gọi là gì không?
Thầy cũng hơi ngớ người ra, nhìn Tím chờ đợi. Lũ bạn Tím cũng vậy, chúng cứ nhao nhao mà không tìm được câu trả lời. Chỉ chờ có vậy, Tím cười một cách tinh quái rồi nói to trước khi bỏ chạy:
– Là “Long kẻo” – Long kẻo là leo cổng đó, hi hi…
Lần này thì gỡ hòa rồi, nghen thầy. Bữa đó, nhỏ Ngọc kể lại với Tím là thầy chỉ cười và nói “nhỏ Tím này, dám khi quân phạm thượng, chắc bị chém đầu quá”, mà sau đó thì không truy cứu tội lỗi của Tím. Điều này làm Tím ngạc nhiên thiệt đó! Lẽ ra thầy phải nổi trận lôi đình, phun lửa thiêu cháy sự ngỗ nghịch của Tím mới phải chứ?
20-11, thầy mời cả lớp về quê thầy tắm đồng. Ái chà, lời đề nghị đầy hấp dẫn này làm cho nỗi nhớ cô Hạnh nguôi ngoai đến mức muốn tan biến, nhưng Tím lo lắm vì nội không cho phép. Ai dè hay tin, thầy thân chinh tới tận nhà Tím, dám mặt giáp mặt với ông nội Tím, cùng ngồi uống nước trà đối ẩm đủ thứ chuyện.
Và cuối cùng, nhờ uy tín của thầy, mà nội vốn khó tính đã gật đầu đồng ý cái rụp. Đúng là “Long vương” có khác. Có điều, nấp ở vách nhà nghe trộm, Tím nghe nội hỏi thầy tuổi gì, thầy nói dạ tuổi Thìn, nội bảo vậy chắc thầy bơi lội dưới nước vẫy vùng lắm? Sẵn dịp đi chơi đồng, thầy dạy bơi cho con Tím nhà này, con nhỏ đó dân miền Tây mà tới giờ chưa biết lội…
Trời, nội tiết lộ điểm yếu của Tím với thầy, phen này đi chơi tắm đồng, thầy nhớ tới mấy lần Tím phạm tội khi quân, “Long vương” mà nhận nước Tím có mà chết chắc.
Sáng chủ nhật, trời râm mát. Gió bấc non đã bắt đầu lao rao thổi về, mơn man trên gò má con gái của tụi Tím hây hây. Thầy dẫn đầu bằng xe máy, chạy thật chậm cho cả lớp rồng rắn phía sau. Đường về Núi Sập đang sửa chữa, thầy dắt đi đường tắt ngoằn ngoèo để tránh bụi. Nhờ vậy mà Tím biết được những con đường rợp bóng cây còng. Đến đoạn rẽ vào kinh E thì con đường càng rượi mát không chỉ nhờ những bụi tre nối tiếp nhau trồng ven bờ cho đất đừng bị lở mà còn nhờ con kênh xanh thẳng tắp dịu dàng còn thơm mùi phù sa của một mùa nước lũ chưa kịp qua.
Cả bọn vừa đèo nhau trên xe đạp vừa hát – những bài hát được chế lại mà chỉ có tụi lớp Tím mới hiểu mà thôi. Đoạn đường nhờ vậy mà ngắn lại.
Nhà thầy đơn giản. Phía trước ngó xuống kinh E nước lé đé vọt bờ. Phía sau day lưng ra đồng mùa này mênh mông nước. Cả lũ con trai con gái vồ lấy mấy chiếc xuồng, giành nhau chống ra đồng đi hái bông điên điển. Mấy đứa lớp Tím gặp nước thì y như cá về sông, trừ Tím. Thầy í ới gõ cửa mấy nhà trong xóm mượn thêm vài chiếc xuồng ba lá nữa. Thực đơn đã được lên sẵn, món bánh xèo điên điển đổ với thịt chuột đồng bằm nhuyễn xào với tép non. Bột khuấy sẵn chờ cả bọn đi hái điên điển và tắm đồng trở về là nổi lửa.
Trời xui đất khiến, Tím đi cùng một chiếc xuồng với thầy. Tím không muốn để lộ ra cho thầy biết là mình sợ nước, mặc dù trong bụng đang đánh lô tô. Tím chắc chắn thể nào “Long vương” cũng đang ấp ủ sẵn mưu đồ muốn cho thần dân của mình hụp lặn lóp ngóp một trận trả thù, thì y như rằng ra đến giữa đồng, “Long vương” quẫy đuôi thế nào mà xuồng bị nước tràn vào rồi chìm nghỉm.
Tím nhớ lúc đó mình quậy muốn đục nước, vừa la hét và cầu cứu. Thầy xuất hiện bên cạnh Tím, cùng một khúc chuối nổi lềnh bềnh. Thầy biểu bình tĩnh, ngậm miệng lại kẻo cá chui vô bụng, tập nín thở và tay bám vào phao chuối còn chân thì đập nước. Tụi lớp Tím xoay quanh hò hét cổ vũ, cố lên, cố lên làm náo loạn cả một khoảnh đồng, rồi sóng nước đưa những âm thanh hỗn tạp mà trong đó có tiếng la léo nhéo của Tím lan ra xa…
Bữa đó tất nhiên là Tím biết “bơi cùng khúc chuối” thôi, nhưng hình như Tím không sợ nước nữa. Ở ngoài mặt Tím rất giận thầy, nhưng trong bụng lại thầm cảm ơn thầy. Dù sao thì nhờ “Long vương” mà Tím có một bữa vẫy vùng đập nước thỏa thích. Buồn cười nhất là bơi một lúc, khúc chuối tuột ra khỏi tay, trôi lềnh bềnh. Đang chới với định gọi Long vương ơi, cứu con thì chân Tím chạm mặt ruộng. Lấy lại thăng bằng và đứng thẳng người thì nước chỉ tới hơn ngang hông Tím mà thôi. Tự nhiên nhớ lại lúc lật xuồng, mình kêu la bài hãi Tím thấy xấu hổ quá. May mà cái nắng dịu dàng của những ngày cuối mùa lũ làm cho mặt mày đứa nào cũng đỏ bừng bừng…
Sau bữa đi chơi đó, lớp 12A1 của Tím không chỉ yêu mến và gần gũi với “Long vương” nhiều hơn mà còn có một loạt những biệt danh độc chiêu làm các thần dân của lớp đường hoàng biến thành gia tộc thủy quái hết.
Này nhé, chỉ có chừng một tuần mà “Long vương” gần như nhớ hết các biệt danh, vậy mới ghê. Chẳng hạn như lớp trưởng chậm chạp là Nghiệp Rùa, nhóc Sơn hay khóc mít ướt là Cá Sấu, nhỏ Dung thích khều móc là Dung Bạch Tuộc, thằng Thắng mê đá banh là Cá Ngựa, con Hoa Ú tự giác xưng mình là Cá Voi Mắc Cạn. Vân vân, nhiều lắm. Tất nhiên, Tím cũng bị tụi nó chọn cho mình một cái tên – Tím cua do cái tật hay đầu têu bày những trò nghịch ngợm, ngang bướng nhất lớp – tất nhiên là trừ cái trò hụp lặn bơi lội ra rồi!
Mà Tím ngang như cua thật. Không chỉ giờ của thầy mà hầu như giờ học nào Tím cũng thích “phản biện” lại các thầy cô. Nhiều khi cũng bị trả giá đắt cho cái tật khó ưa này, nhưng Tím không sao bỏ được.
Mấy lần con Ngọc Trai (biệt danh của nhỏ Ngọc) khuyên răn, nó biểu bữa nào mày làm thầy nổi giận, ổng tung “vòi rồng” hút hết cả lớp đem quăng chỗ khác là mày không gánh hết trách nhiệm nổi đâu nha. Nhiều khi Tím cũng băn khoăn như vậy. Nhưng Tím cũng không ngăn được những lần mình giơ tay lên phát biểu mà thực sự phải gọi là “cãi tay đôi” với thầy mới đúng.
Thực ra, những lần đó Tím cũng biết mình không chỉ có cá tính mà còn do mình cố tình tạo ra cách nói “sốc” như vậy để “chọc giận” thầy và làm nổi chơi cho giờ học của lớp bớt phẳng lặng. Tím cũng định xem khi “Long vương” mà nổi trận lôi đình thì chuyện gì sẽ xảy ra. Nhưng hóa ra, thầy tuổi rồng nhưng không hề lạm dụng mấy cục lửa nóng mà phun trấn áp học trò, hay lấy vòi rồng mà cuốn cả lớp quăng đi như con Ngọc trai hù dọa.
Và điều quan trọng là trong giờ văn, do cứ săm soi tìm kiếm ý tưởng để “bắt bẻ” thầy, Tím đã “nhập tâm” hơn.
Tết đến rồi, mùa thi học kỳ hai qua nhanh như một cơn gió lốc. Những ngày cuối năm ào đến. 12 năm học qua nhanh như nước rút.
Thầy lên lớp giờ chủ nhiệm cuối cùng. Tím nhìn thầy, chợt hối hận khi từ đầu năm đến giờ, Tím hay phát biểu gây sốc, chắc là thầy buồn lắm mà thầy không nói. Những bài kiểm tra môn văn của Tím thì điểm cứ cao dần lên với những lời phê động viên và Tím luôn biết ơn thầy vì điều đó. Thầy đã cho Tím và cả lớp có thể mạnh dạn trình bày chính kiến của mình, mạnh dạn thể hiện cảm xúc của mình khi học văn. Tím cũng biết mình học môn này đã khá hơn rất nhiều và đang rất sẵn sàng cho mùa thi gay go sắp tới. Tím muốn có một dịp để mình đứng lên trước lớp, xin lỗi thầy và mong “Long vương” rộng lòng từ bi hỉ xả.
Và bữa đó, vào một ngày cuối năm, cũng mưa gió tơi bời như ngày đầu tiên “Long vương” đến với lớp 12A1, Tím giơ tay xin phát biểu. Không hổ danh Tím cua, thích nói ngang – nhưng thẳng và thật, chỉ có điều Tím nghe giọng mình run run:
– Dạ thưa thầy, con thay mặt lớp và thay mặt cá nhân “con cua” này, xin lỗi thầy. Trong suốt năm qua, thầy vất vả với lớp, đám thần dân tụi con, chắc không ít lần làm thầy buồn giận, muộn phiền, tất nhiên là trong đó có… con. Nay chúng con xin “Long vương” xá tội. Bởi vì… chúng con yêu “Long vương” lắm lắm…
Vẫn nụ cười quen thuộc, vẫn giọng nói trầm, ấm và vang át cả tiếng mưa, “Long vương” trìu mến nhìn bọn Tím:
– Thầy rất vui và hãnh diện vì các em. Những cá tính khác biệt sẽ giúp các em mạnh dạn, tự tin và trưởng thành hơn khi “bơi ra biển lớn”. Hãy nhớ là đi đâu làm gì, “Long vương” cũng đều dõi theo từng bước chân của từng thần dân “binh tôm tướng cá” của mình đó! Hãy sống thật tốt và luôn nhớ về 12A1 này, đồng ý không?
Cả lớp rưng rưng. Khỏi nói, Sơn cá sấu có thừa nước mắt vắn nước mắt dài. Tạm biệt thầy, tạm biệt “Long vương” yêu quý của chúng con.
Ơ kìa, sao “Long vương” không có vòi rồng phun nước mà lớp Tím, mắt đứa nào cũng ướt mem hết vậy? Phen này coi chừng lớp Tím ngập lụt đến tận năm Thìn cho coi…
TRẦN TÙNG CHINH
(An Giang)
Áo Trắng Xuân Nhâm Thìn 2012 ra ngày 26/12/2011 hiện đã có mặt tại các sạp báo. Mời bạn đọc đón mua để thưởng thức được toàn bộ nội dung của ấn phẩm này. |
Source: Báo Tuổi Trẻ